Thằng ăn cắp xe

Chuyện xảy ra ở Nga (và ở các nơi khác hay ngay bây giờ!) trước khi Gorbachov lật cờ:

Đồng chí lãnh đạo Zanovavic (Son of a B****?) đang chỉ đạo dán các khẩu hiệu trên phố thì bị một chú công an bắt, còng tay, dẫn về đồn. Tất nhiên, đồng chí Son of … được thả ra và chú công an chui vào khám viết kiểm điểm vì tội xúc phạm lãnh đạo!

Trong bản kiểm điểm, chú công an viết: “Tôi tuần tra trên phố thì thấy đồng chí ấy leo lên xe con Mercedes sau khi chỉ đạo dán khẩu hiệu “Đảng CS muôn năm! Vì giai cấp vô sản toàn thế giới! Tiến lên!…”. Tôi tưởng đồng chí ấy là một thằng ăn cắp xe!”

Morale lesson: Don’t put on any label! You’ll be safe!ồng

TRỊNH HOÀI GIANG’s

 

Just for “fun”!

Source: http://www.dacdanhfilm.com/News/Van_nghe_Giai_tri/Trang_tho/TRINH_HOAI_GIANG/5/13/222

TRỊNH HOÀI GIANG

ƠI CÁNH ĐỒNG QUÊ

Bây giờ ruộng đã bê – tông

Cây đa đã cụt, dòng sông đã què

Mái đình đã phẳng đư­ờng xe

Còn đâu cánh võng mà nghe chuông chùa 

Hội làng thì đã ngày xư­a

Thôi anh đừng có tiễn đ­ưa làm gì

Em chào thầy mẹ em đi

Làm ô-sin chả biết khi nào về 

Heo may thổi dọc triền đê

Nghe câu dự án mà tê tái lòng

Ng­ười đi thì đã ngàn trùng

Ng­ười về, đất có còn không mà về 

Giật mình nửa tỉnh nửa mê

Cánh đồng quê, cánh đồng quê, cánh đồng.

 

 

  BÀI THƠ CỦA MỘT NGƯỜI CÓ TỘI

      1. 

      Đất nư­ớc đang trong những ngày buồn

      Không còn nư­ớc mắt để mà khóc

      Trời đang gào than, mư­a đang tuôn… 

      Đất nư­ớc đang trong những ngày buồn

      Thơ vẫn thơ mà không thể viết

      Thơ vẫn thơ mà không thể đọc

      Tivi nhoè và chữ nghĩa nhoè

      Cây cầu sập và trời đất sập

      Không còn n­ước mắt để mà khóc 

      Đất nư­ớc đang trong những ngày buồn

      Những ngư­ời chết – những ngư­ời nghèo nhất

      Sống tranh tre và chết bê-tông

      Sống rơm rạ và chết sắt thép

      Bê-tông sập và niềm tin sập

      Thơ đi đâu và thơ ở đâu?

      Đè dúm dó  tre pheo úp sấp

      Thơ đi đâu và thơ ở đâu?

      Khung ngư­ời như­ bó nan bầm dập

      Thơ đi đâu và thơ ở đâu?

      Xơ xác nghèo và xơ xác chết

      Thơ đi đâu và thơ ở đâu? 
 

      VTV1 đ­ưa tin:

      Nước Mỹ năm… cũng đã sập cầu 30 ng­ười chết

    Ấn Độ năm…. cũng đã sập cầu 50 ng­ười chết

      Trung Quốc năm … cũng đã sập cầu 100 ngư­ời chết…

      Có nghĩa rằng: Sập cầu Cần Thơ không là cá biệt

      Cũng như­ là vân vân … vân vân… 

      Cả nước đói nghèo t­ương ái tư­ơng thân

      Dân tộc khổ đau dân tộc khóc 

      Một nén nhang xa không tới đ­ược.

      Tôi viết bài thơ: Ai điếu trái tim mình. 

 

      2. 

      Có nhà thơ thời hậu chiến tranh

      Khi sắp chết viết câu thơ Di cảo:

      “Mậu Thân, 2000 ng­ời xuống đồng bằng

      Chỉ một đêm còn sống có 30

      Ai chịu trách nhiệm về cái chết của 2000 ngư­ời đó?

      Tôi!  Tôi, ngư­ời viết những câu thơ cổ võ

      Ca tụng ngư­ời không tiếc mạng mình trong mọi lúc xung phong *” 

      Th­ưa anh linh nhà thơ Chế Lan Viên:

      Không chỉ riêng ông mà lớp lớp đàn em

      Cũng đang viết những trang Di cảo

      Cũng đang viết về một thời dông bão

      Máu x­ương dằng dặc Trư­ờng Sơn

      Cũng đang viết về:

            “Một trong 30 ngư­ời kia ở mặt trận về sau 10 năm

        Ngồi bán quán bên đ­ường nuôi đàn con nhỏ.

            Quán treo huân ch­ương đầy, mọi cỡ

            Chả huân ch­ương nào nuôi đư­ợc ngư­ời lính cũ *” 

      Hệ luận là:

      Ngư­ời lính không thể nuôi đ­ược đàn con nhỏ

      Chúng dắt díu nhau ra khơi con sò, con hến

      Chúng dắt díu nhau lên rừng tổ ong, tổ kiến

      Chúng dắt díu nhau trôi dạt Cửu Long đội đá vá cầu 

      Rồi đất nư­ớc buồn, đất nư­ớc thư­ơng đau.

      Không còn n­ước mắt để mà khóc

      Chỉ chớp mắt hai nhịp cầu dài nhất Đông Dư­ơng đã sập

      Chỉ chớp mắt hàng trăm ngư­ời bị th­ương và chết

      Ai? Tôi

      Cứ véo von ca ngợi đất trời

      Cứ âm u giả câm giả điếc

      Cứ ngậm miệng ăn tiền để ròi bọ róc x­ương xả thịt

      Cả những dòng sông cả những nhịp cầu

      Rồi chỉ xuống địa tầng, chỉ lên khí quyển, chỉ tận đẩu đâu

      Nguyên nhân cầu sập  

      Chỉ có máu x­ương là chết thật

      Còn vu vơ toàn những chuyện trên trời, 
 
 
 

      3. 

      Xin thư­a cùng các thi sỹ hôm nay

      Viết những trang thơ rất nhiều giai điệu

      Những trang thơ tình phiêu diêu

      Nh­ng trang thơ say huyền diệu

      Những trang thơ véo von như­ chim khư­ớu

      Sao vắng cánh cò lặn lội bờ sông

      8 giờ sáng hôm qua hai tảng bê tông

      Đè sập xuống đàn cò con lặn lội

      Đè sập xuống

      Những trái tim văng ra và hỏi:

      Thơ ở đâu hay thơ đã chết rồi? 

      Đất nư­ớc đau th­ương

      Đất nư­ớc sẽ mỉm c­ười

      Khi nhà thơ biết khóc

      Khi những tảng bê tông đổ sập

      Đè dúm dó tre pheo úp sấp

      Đè dúm dó đói nghèo bầm dập

      Không ở tận đẩu đâu

      Đè chính trái tim mình  
 
 

                                             

 

      DƯỚI TRỜI ĐẠI LẢI

      Anh nh­ư cái bóng đi lơ ngơ

      Hỏi rằng đi đâu?

      Đi tìm thơ  

      Thơ đang chui rúc trong bụi rậm

      Hay đang lang thang trên đảo cò 

      Có ng­ười lính cũ ngồi bán nư­ớc

      Tay buồn xanh đỏ nặn tò he

      Nhận ra đồng đội Buôn Mê Thuột

      A-Sầu, A- So đạn xanh lè

      Cái thời vác AK đuổi giặc

      Máu vọt lên trời đỏ suối khe 

      Hai thằng lính cũ, hai tâm sự

      Một thằng bán nư­ớc nặn tò he

      Một thằng lơ ngơ như­ cái bóng

      Hỏi rằng đi đâu? Đi tìm thơ 

      D­ưới trời Đại Lải hai em bé

      Cõng củi trên lư­ng như­ xe thồ.

A cute game?

Một người bạn thân của Toán, N. Kashyap, cho cái game sau. Nghĩ nó cute, nên share đây.

“I pick up in mind a polynomial with nonnegative coefficients. I can give you values of the polynomial, only at most, at two points that you pick. Can you tell me exactly the polynomial that I am thinking?”

Lời giải cũng rất cute. Mọi người thử nhé.

Toán.

Chúc Mừng Dr. Trương Quang Bảo

Dù hơi muộn nhưng cũng xin báo tin và chia vui cùng Dr. Trương Quang Bảo người vừa tốt nghiệp từ Khoa Toán, Wayne State University trong tháng 7, 2008. Dr. Trương Quang Bảo hiện là Assistant Professor (tenure track) tại Nothern Michgan Univerisity.

Một lần nữa chúc mừng Dr. Bảo, Chúc Dr. Bảo sẽ gặt hái được nhiều thành tựu tốt nơi “căn cứ địa” của mình.

Tổng kết sơ bộ Học Kì Hè 08

Ngày 24/7 lúc 18:00 cuộc họp tổng kết sơ bộ Học kì Hè 2008 đã diễn ra trong tinh thần “nghiêm túc” với sự tham dự của các giảng viên học kì hè tại quán Cầy tơ Hai Mơ nổi tiếng. Vì Giáo sư Lê Dũng trả tiền nên có thể nói cuộc họp được NSF tài trợ :-).
Tường thuật ảnh của Giáo sư Lê Dũng:


Bí quyết nuôi cá bống

Gần đây tôi bị ám ảnh bởi chuyện câu cá. Muốn được cá mà không biết câu thì đành chuyển sang đầu tư nuôi cá làm giàu vậy. Cho nên cứ theo sách xưa cộng với kiến giải ngày nay mà ghi ra vài điều mong dân nước mình biết thêm cách kiếm tiền.

  1. Khóc lóc van xin Bụt giống cá thần. Mà đừng xin một con, xin một cặp cho nó nhân giống, có của ăn của để dài lâu.
  2. Thời này không nuôi cá dưới giếng nữa. Đào ao rộng rãi, nước sạch, canh chỉnh nhiệt độ cho đúng. Để cá phát triển đầy đủ về tinh thần thì phải biết cho cá giải trí: TV màn hình phẳng, độ phân giải cao, âm thah hi-fi, DSL cho cá duyệt net, đọc blog, … đầy đủ. Nói vậy chứ cưng quá cá hoá hư, ăn chơi thành bệnh tật, ngỏm trước khi mình “thu hoạch” thì tốn công. Phải có chế độ ăn, nghỉ điều độ, hàng ngày bắt cá bơi thể dục giữ eo,… sau này bán có giá.
  3. Muốn cá chóng lớn thì phải chăm lo việc ăn cho chu đáo. Câu “Bống bống bang bang …” thì cứ việc xài. Để cá thích thú thì phổ nhạc rap hay hiphop, cá nghe thấy giựt giựt thì thích chí, ăn nhiều chóng lớn.
  4. Cầm gậy đứng canh. Mẹ con nhà Cám lân la tới thì cứ phang thoải mái. Nếu muốn khoẻ thân thì lập hệ thống báo động quanh ao và thuê cận vệ cho cá.
  5. Nếu bị trộm cá thì lo xin Bụt giống khác, đừng dại khờ mà đi tìm xương. Kẻ trộm thời này có tay nào xực cá của người ta xong mà để người khác tìm ra xuơng bao giờ. (Mấy giống cò còn chạy không biết chỗ nào mà lần thì mong gì mấy chú gà quanh quẩn trong sân).
  6. Đến ngày bắt cá đem bán thì phải tình cảm một chút, kể lể rằng vì cần tiền tậu vila hay một cái phủ thứ hai nên phải hy sinh tình nghĩa bấy lâu mà bán cá thần đi. Hay hơn nữa là tặng cá Huân chuơng “Vì sự nghiệp xoá đói giảm nghèo” để cá tình nguyện chịu bắt. Cá cũng như người thôi, thấy cái danh to đùng thì cứ đâm đầu vào, sống chết, lợi hại có nghĩ ngợi làm gì. Nếu làm càn bảo “Tao nuôi mày lớn thì tao có quyền bắt mày bán đi” thì có phá sản. Cá giận lấy điện thoại di động nhắn Bụt xuống, Bụt hoá phép biến cá thành rồng dông đi mất thì chỉ có nước khóc, làm dữ được với ai.
  7. Tất nhiên cá thần thì chỉ có mấy đứa nhà giàu ăn chơi mới quăng tiền ra mua, nên đầu ra không lo lắm. Cái chính là tiếp thị để bán được giá lời nhất. Tốt nhứt là có giấy chứng nhận giống cá thần do Bụt ký tên. Vậy là tuyệt. Nếu Bụt vì thuơng người mà ban cá cho nhiều người thì lúc đó phải biết phân thứ hạng. Chụp ảnh cá nghệ thuật cho lăngxê trên báo đài, internet …, lâu lâu tạo tai tiếng, để chứng tỏ cá mình thuộc hàng celebrity. Giá cá sẽ tăng lên vèo vèo.
  8. Từ cặp cá thần ban đầu, nhân giống thì con cháu chúng cũng là thần thánh hết. Thần thánh đàn đống như vậy thì chẳng những đủ bán trong nước mà còn dư xuất khẩu ra nước ngoài. Nhớ phải giữ thuơng hiệu, không được lai giống bậy bạ mà bán cá thần dổm cho khách hàng.

Có như vậy thì chẳng mấy chốc mà dân ta giàu lành mạnh, sản phẩm cá thần sẽ nức tiếng thế giới.

Đón Tết.

Năm nay mọi người đón Tết thế nào? Tôi thì đặt được ở chợ Việt Nam 1 cặp bánh chưng, mua thêm 1 hũ dưa món. Bà xã muối một hũ dưa cải để ăn lai rai luôn qua Tết. Gà thì qua chợ Mỹ mua một con để đêm giao thừa luộc lên cúng ông bà. Chiều giao thừa sẽ mua trái cây để bày thêm mâm cúng. Nói chung là không thể đầy đủ như ở nhà, nhưng cũng có những thứ chính. Một thứ quan trọng nữa là một bó nhang để không khí thơm mùi Tết 🙂 .
Giao thừa Tết đến là một dịp nhìn lại những gì mình làm được, những gì mình còn chưa được, chưa phải trong năm. Chưa giao thừa, nhìn lại đã thấy mình còn quá nhiều cái không được, đâm ra đón Tết cũng không vui được trọn vẹn.

Bà con ở khắp nơi đón Tết thế nào, có gì kể cho anh chị em cảm được không khí. Chụp thêm được hình thì quá tốt, đăng lên đây làm thành mục “Tết quê nơi đất khách” 🙂 .

Dưới đây là một tấm hình mới chụp mâm cúng Tết ở Arkansas. Mọi người có hình mới thì có thể upload để thêm vào post này. Hoặc là gửi cho tôi, tôi sẽ bỏ chung vô để mọi người cùng thưởng thức 🙂 .

Mam cung giao thua - Arkansas

Dưới đây là hình đón Tết của vợ chồng Tuộc Ân (Canada), cũng có đủ bánh chưng, dưa kiệu, và một chén thịt kho trứng nhìn rất hấp dẫn 🙂 :

Tet Canada

Show me the Moebius

Bài này đăng trên bản tin của Đại Học Minnesota. Có thể coi Video trên Youtube; Bản full ở đây high resolution video.

Video from University mathematicians is a hit–more than a million so far–on YouTube

Video from University mathematicians is a hit–more than a million so far–on YouTube

Douglas Arnold
University mathematician Douglas Arnold and colleague Jonathan Rogness have a surprise hit on You Tube.

By Deane Morrison

November 30, 2007; updated December 1, 2007

A video about mathematics making a splash on YouTube? Believe it. “Moebius transformations revealed,” a visual journey through the land of 3-D geometry, has just passed the million-hit mark. And no one was more surprised than its makers, University mathematicians Douglas Arnold and Jonathan Rogness.

“We thought a few people might see it, and we’d tell our friends,” recalls Arnold, who is the director of the University’s Institute for Mathematics and Its Applications.

Set to the soothing strains of Robert Schumann’s “Scenes from Childhood,” the video shows the beauty of math by shining a spotlight on a group of mathematical operations called Moebius (yes, he’s the guy who invented the one-sided strip) transformations. In such a transformation, a simple rule governs, for example, how points on a plane will be redistributed when the plane is rotated or inverted (turned inside out).

“We wanted to show how beautiful mathematics is, and one way to get that across is visually,” says Arnold. “It’s good for people who aren’t good at math.

“We were featured [on YouTube] alongside talking cats and people charging their iPods with Gatorade. But I think people like to be challenged intellectually, too.”

The YouTube idea was born when Arnold attended a lecture on graphics and teaching by Rogness, an assistant professor of mathematics and associate director of the Institute of Technology Center for Educational Programs. Rogness suggested they do a project together, and Arnold suggested a Moebius transformation. They entered their video in the National Science Foundation’s annual Science and Engineering Visualization Challenge, where it garnered an honorable mention. And they posted it on YouTube.

A previous, more basic Moebius transformation video by Arnold also had attracted the attention of Canadian filmmaker Jean Bergeron. Bergeron used a short clip from the final version in his documentary about renowned Dutch artist Marits Cornelis Escher and Dutch mathematician Hendrik Lenstra. Lenstra used the mathematics related to Moebius transformations to guide him in completing Escher’s celebrated drawing “Print Gallery,” which features a mysterious blank spot in the middle. The key to finishing the drawing was to find the mathematical formula Escher used to twist and deform the landscape of the picture, then extend the landscape to fill in the blank.

Bergeron’s 53-minute documentary, “Achieving the Unachievable,” received its world premiere at the University November 1, drawing an audience of 700.

“Mathematics, when well presented, is something the public will respond to,” Arnold says.

A high-res, 130-MB version of the video can be downloaded from Arnold’s Web site.

Sáng Mắt

Hehehe… lại một ngày nghĩ nữa ở Vancouver. Cái hay là những ngày nghĩ thường là thứ hai. Ôi, long weekend… một học kỳ có tới hai ba cái xen nhau nên cũng đã thiệt.

Kế hoạch hôm nay là dọn nhà và đi chợ. Không hiểu sao cái máu “ở sạch” được truyền từ vợ tôi sang hồi nào tôi cũng khô rỏ nữa. Hể cứ một tuần mà không dọn nhà, lau chùi toilet, nhà bếp, hút bụi,… là cảm thấy ngộp thở hà. Mà tôi cũng không phải là người bài biện gì vì tối ngày chỉ ngồi trên bàn tính cộng trừ nhân chia. Có chăng là vài tờ giấy nháp linh tinh ngoằn ngèo đủ loại ký tự và vài con số. Ấy thế mà tôi vẫn cứ thấy nhà cần phải dọn. Do vậy, hôm này, dù vợ vắng nhà, nhưng vẫn tự giác…

Còn nhớ lúc chưa lấy vợ, nhà ờ một năm vẫn chưa dọn lần nào, vậy mà cũng thấy sạch trơn, đôi lúc nhìn mấy em gái phòng kế bên dọn dẹp, hút bụi mà mình lại tự hào: “không ngờ mình sạch sẽ đến thế, nhà ở cả năm mà vẫn sạch…(chúng nó có một tuần mà đã dơ rồi… )”.

Những năm ở KTX Trần Hưng Đạo B, Sài Gòn, thì còn kinh khủng. Cả phòng bé tí mà nhét vào chục, mười hai mạng. Vài chú room-mates hút thuốc lá, rượu bia, chè chén khói bụi cùng rác bay lung tung. Ấy thế mà lại còn nấu ăn trong đó nữa chứ. Cả phòng có khác gì bãi đổ rác của một thành phố trung trung trên thế giới. Vậy mà vẫn sống thế mới ngon. Bây giờ nghĩ lại, thật không hiểu sao cả bọn vẫn tồn tại, vẫn học, vẫn lũ lượt kéo nhau ra cái Mỹ Châu này…. ?

Còn nhớ cái năm đầu tiên về VN chơi… Dơ thì dơ, nghèo thì nghèo, nhưng sao lúc nào cũng cảm thấy nhớ cái KTX Trần Hưng Đạo kinh khủng. Mới vừa về SG có vài ngày là chạy vào đó thăm vài chiến hữu “bị kẹt” trong KTX liền hà.

Sao bao năm mình thương, mình nhớ, bây chừ vừa bước vào cửa đã có cái anh “mùi” là lạ (nhưng cũng rất quen quen) ngay chân cầu thang máy thân mật… đon đẩy tay bắt mặt mừng đón chào người bạn cũ … Quá đã, quá đã … (Nhưng gặp chiến hữu sao lại không vui mà còn né né thế này là sao cà?).

Vào phòng chú bạn, vừa mở cửa ra …. hahaha… một bọc rác to tướng với vài miếng xương cá nép sau cách cửa chào đón… mời gọi liền … Hoan hô… . KTX vẫn như năm nào…

Trưa, bọn bạn mình mời cơm “tự chế” tại phòng, do nể mặt nên “xựxx” một chén, nhưng bụng dạ thấy ơn ớn làm sao . Máu “ở dơ” đâu? Nhanh nhanh ra đây mà giúp ông chủ coi nào

Chiều tối, các chiến hữu dẫn đi ăn cơm bụi ven đường… hahaha… chơi liền hai dĩa ngon lành… (chắc hồi trưa ăn ít, nên đói quá xá …). Mà cũng không ngờ máu ở dơ phục hồi nhanh thiệt… … Có lẽ cũng nhờ nó mà mình vẫn cứ khỏe re, không tiêu chảy, không buồn nôn, không phải “ngộ độc” thức ăn như bao chiến sĩ “tìm đường cứu nước” khác vừa mới về làng

——————————

Lại nhớ đến năm ngoái sang thăm nhà chú bạn ở N.J. Mèn ơi, vừa định đi tắm, nhưng mới đặt chân vào bồn tắm lại phải thụt ra… Cái nhơn nhớt và vài vết đen đen xanh xanh trên bồn đã làm đôi bàn chân chiến sĩ lạnh lạnh không thể nào tiến quân được…

— Ê, sao mày ở dơ thế cu, không chịu lau chùi nhà tắm gì hết…
— Hahaha… ngày xưa ở KTX dơ hơn nhiều mà còn sống được kìa mày ơi… thôi vào tằm đi còn ở đó la lối…

—–>

Thế mới biết, đàn ông nên có vợ để “sáng mắt” ra: Hahaha, ngày xưa ta “ngầu” thiệt!

dollars equal cents

I find this one on the math bulletin board at CSU, it makes money disappear very fast:

Theorem: 1$ = 1c.

Proof :

We have

1$ = 100c
= (10c)^2
= (.1$)^2
=.01$
= 1c. (qed)

Mind reader

Have you ever been mind-readed by your computer (even without a web-cam)? Experience here.

Du

Chuyện Thiền

Hoàng Thạch Luân

1. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? Thầy bèn dùng thần thông hóa thành sông, núi, biển, hồ, đất liền, đảo khơi, đồng bằng, nương rẫy, …, tất cả vô cùng to lớn. Sau đó thu nhỏ lại, càng nhỏ càng sáng cho đến khi nhỏ bằng bàn tay thì sáng rực rỡ.

2. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? Thầy bắt ấn, niệm chú khiến Lạc Long Quân, Âu Cơ, … Tiên Dung, Chử Đồng Tử, … cho đến Hai Bà Trưng, Lý Thường Kiệt, … Nguyễn Trãi, Lê Thánh Tông, … Nguyễn Hữu Cảnh, … Nguyễn Du, … Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, … tất cả hiện về. Trò sợ quá bèn bỏ chạy.

3. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? Thầy đang ăn bánh chưng, bánh giầy người ta biếu, nhưng vì ăn chay nên phải gạn thịt qua một bên, nghe vậy liền chộp miếng thịt, cho vào miệng nhai tuốt.

4. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? Đang cầm quyển “Đai Việt sử ký toàn thư”, thầy đập vào đầu trò cái bộp.

5. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? Thầy lẩm bẩm: Khéo rồi chẳng còn tháp Chàm, cồng chiêng, tượng nhà mồ, các bản trường ca, kèn lá, chợ tình nữa.

6. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? Thầy đáp: Ta là người Đại Việt, còn con?

7. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt?
Thầy hỏi lại: con có đủ tiền để thầy trò ta đi chơi một vòng khắp mọi miền không?
– Dạ không.
– Vậy thôi ra đầu ngõ ăn phở vậy.

8. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? Thầy đọc: “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”

9. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? – Động đất ở Iran, con có giúp đỡ gì không?

10. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? – Hôm qua thằng Bờm tới nói với thầy là nó muốn đổi quạt mo lấy quạt máy.

11. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? – Tình tính tang …

12. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? – Con nghĩ ra được điều gì hay muốn nói cho thầy nghe phải không?

13. Trò đến hỏi thầy: Thế nào là Đại Việt? Thầy đáp: con hỏi người viết truyện này đi.
– Nhưng ông ta không trả lời.
– Vậy con hỏi người đọc truyện đi.
– Họ không đáp.
– Vậy đúng rồi, đừng hỏi người ta nữa.

14.

15. Thầy đến hỏi trò: Thế nào là Đại Việt?

Minnesota ngày 10.8.2007

Ăn trưa!

Conference lunch!
Những người tham dự hội nghị Quantum Topology tháng 8/2007 đang ăn cơm bụi trên lề đường Hoàng Quốc Việt, Hà Nội. Người hói đầu, cao nhất ở hàng bên phải là Fields Medalist Vaughan Jones. Ảnh của Dror Bar Natan.

Hồ Chí Minh – Một Vài Tác Phẩm

Đi Thuyền Trên Sông Đáy

Dòng sông lặng ngắt như tờ,
Sao đưa thuyền chạy, thuyền chờ trăng theo.
Bốn bề phong cảnh vắng teo,
Chỉ nghe cót két tiếng chèo thuyền nan.
Lòng riêng riêng những bàng hoàng,
Lo sao khôi phục giang san Tiên Rồng.
Thuyền về, trời đã rạng đông,
Bao la nhuốm một màu hồng đẹp tươi.

 

 

 

Ngày 18-8-1949.

Con Cáo Và Tổ Ong

Tổ ong lủng lẳng trên cành
Trong đầy mật nhộng ngon lành lắm thay.
Cáo già nhè nhẹ lên cây
Định rằng lấy được, ăn ngay cho giòn.
Ong thấy cáo muốn cướp con,
Kéo nhau xúm lại vây tròn cáo ta.
Châm đầu, châm mắt cáo già
Cáo già đau quá phải sa xuống liền.
Ong kia yêu giống yêu nòi
Đồng tâm hiệp lực đuổi loài cáo đi.
Bây giờ ta thử so bì,
Ong còn đoàn kết, huống chi là người!
Nhật, Tây áp bức giống nòi,
Ta nên đoàn kết để đòi tự do.

1-7-1942

 

 

A very interesting experiment

 

“fi yuo cna raed tihs, yuo hvae a sgtrane mnid too .

i cdnuolt blveiee taht I cluod aulaclty uesdnatnrd waht I was rdanieg. The phaonmneal pweor of the hmuan mnid, aoccdrnig to a rscheearch at Cmabr igde Uinervtisy, it dseno’t mtaetr in waht oerdr the ltteres in a wrod are, the olny iproamtnt tihng is taht the frsit and lsat ltteer be in the rghit pclae. The rset can be a taotl mses and you can sitll raed it whotuit a pboerlm. Tihs is bcuseae the huamn mnid deos not raed ervey lteter by istlef, but the wrod as a wlohe. Azanmig huh? yaeh and I awlyas tghuhot slpeling was ipmorantt! if you can raed tihs forwrad it.”

Source: this is all over the internet, I don’t know where it’s originally from.